Cách đây không lâu tôi đã viết về bữa sáng của gia đình tôi. Bữa ấy không có quá nhiều lựa chọn cả về thời gian, địa điểm và món ăn. Bữa tối, nói cho chuẩn hơn là bữa tối những ngày cuối tuần hoặc nghỉ lễ, thì khác. Có nhiều thứ để nói và viết…

Từ ngày chuyển về gần nhà ngoại, buổi tối chúng tôi thường ăn cơm bên nhà ông bà ngoại. Trước vợ chồng tôi cũng tính sẽ nhờ ông bà một thời gian rồi về nhà tự cơm nước nhưng với hoàn cảnh của chúng tôi hiện tại thực sự là rất vất vả để làm như vậy. Hai vợ chồng đều đi làm về khá muộn; trong khi bọn trẻ cần phải ăn sớm để còn học bài, nghỉ ngơi. Ông bà ngoại thương con, thương cháu nên bảo sang ăn cùng ông bà rồi tối dắt nhau về. Ấy cũng là cái tình mà ông bà dành cho con cháu.

Với tôi, và có lẽ cả gia đình nhỏ của tôi, bữa tối trọn vẹn nhất sẽ được diễn ra như thế này…

Chiều Chủ nhật, khi mà những công việc dọn dẹp, lau chùi nhà cửa đã xong xuôi hết, chúng tôi thư thả nghỉ ngơi, đọc báo và bàn xem … tối nay ăn gì. Việc này không mất quá nhiều thời gian vì vợ chồng tôi ăn uống khá đơn giản. Hai đứa nhỏ thì càng dễ. Vợ tôi và con gái đặc biệt thích ăn thịt cháy cạnh với canh rau muống; còn cậu con trai thì hay a dua theo chị.

Chiều mát, tôi cho bọn trẻ xuống sân đi xe đạp, xe trượt còn vợ tôi đi chợ. Đôi khi tôi cũng tự mình ra siêu thị mua đồ. Tôi rất thích những công việc đó, nhất là việc nấu nướng. Tự mình đi chợ, nấu ăn cho gia đình, với tôi, những việc ấy đem lại cảm giác rất đặc biệt. Đó là lúc tôi có thể tự tay chăm sóc những người thương yêu nhất, có thể dành hết tình cảm của mình vào những món ăn đơn giản.

Mua đồ về, vợ tôi thường sơ chế sẵn để tôi chỉ việc nấu thôi. Trong lúc tôi nấu cơm, bọn trẻ con sẽ được tắm rửa sạch sẽ và ngồi xem ti vi ở phòng khách. Chúng sẽ chăm chú vào chương trình thiếu nhi buổi chiều cho đến khi mùi đồ ăn dậy lên, lan khắp phòng, đánh thức hai cái dạ dày háu đói. Thế rồi chúng ra bếp ngó nghiêng, hỏi xem bố mẹ nấu gì thế, sao mà thơm thế. Tôi biết đấy là lúc thich hợp nhất để “lên mâm”.

Mọi thứ đã sẵn sàng! Tôi bê mâm cơm lên nhà và chọn một bộ phim để cả nhà có thể cùng thưởng thức trong khi ăn. Đó có thể là bộ phim hài hay một bộ phim hoạt hình mới ra mắt. Cái thú giải trí ấy làm cho bữa tối của chúng tôi thêm trọn vẹn. Hai vợ chồng mở một lon bia hay chạm một hai chén rượu đưa vị. Vừa ăn, vừa xem, vừa nhâm nhi rồi bàn luận, rồi suýt xoa…

Hạnh phúc là một khái niệm khó diễn tả bằng lời, bằng từ ngữ nhưng lại có thể cảm nhận được một cách rất rõ ràng nếu nó hiện hữu quanh ta – quanh bữa tối của ta. Tôi cảm thấy điều đó trong ánh mắt của vợ tôi, trong từng thìa cơm của các con tôi rồi trong cả tiếng nói, tiếng cười bên mâm cơm chiều ấy. Công việc, cuộc sống, lúc nào cũng muốn cuốn phăng ta theo cái dòng chảy mạnh bạo của nó. May thay, vẫn có những bữa cơm chiều bên người ta yêu thương để lòng ta được an yên, thơi thả trước khi lao vào buổi sáng thứ Hai của tuần tiếp sau trong cái dòng không ngưng nghỉ ấy.

Hà Nội, ngày 24 tháng 11 năm 2019.